Thứ Sáu, 4 tháng 5, 2012

Đọc thơ Bà Chúa

Tôn là bà chúa thơ nôm
Đọc, ngâm toàn thấy lồm xồm cỏ rêu
Đá, hang, cọc, đố rồi đèo
Hớ hênh, đỏ loét, vỗ reo phập phòm
Mó, rờ, rậm rạp um tùm
Trắng phau, mấp máy, lách, luồn lom khom
Vén lên cho lắm kẻ dòm
Dòm chi, dòm cái om om tối èo
Ngỏng đầu thu lại cánh diều
Ngó nghiêng thấy nó lộn lèo tầng không
Đầu Sư bà bảo ong châm
Như gì...bà cốt ong nhầm tí teo
Thơ bà có cọt có kèo
Lỗ hòm hom lỗ, đá đèo lam nham...

Gợi tình bà nói chữ ham
Nói cây, con quả lái sang nói người
Đọc thơ bà có tiếng cười
Mà đau thương sót kiếp người phù hoa.

Khổ đau một kiếp đàn bà
Chồng chung, vợ chạ có mà cũng không
Thương người thiếu nữ chưa chồng
Trót yêu cả nể khối hồng đa mang
Thiên nhô đầu dọc là chàng
Nét ngang liễu nảy thiếp chàng chung con
Giấc mơ vàng bỗng héo hon
lệ rơi, rơi mãi vẫn còn nổi lênh
Cuộc đời chìm nổi bồng bềnh
Bọt bèo một kiếp lênh đênh trôi tràn...

Phải chăng phận ấy trời ban
Tài danh nữ sĩ ngút ngàn khổ đau

Cảm hồn thơ, thấy rầu rầu
Thơ bà trọn đủ sắc màu thế gian

Hỡi ôi ! một kiếp hồng nhan
Bụi trần gió nổi truân chuyên đời bà
"Sống làm vợ khắp người ta
Thác xuống âm phủ làm ma không chồng"

Chiều tà rồi lại hừng đông
Thơ cùng bà mãi sống cùng thời gian.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét