Thứ Bảy, 12 tháng 5, 2012

Duyên Nợ
t. c v


Như là từ kiếp trước
Duyên nợ đến bây giờ
Muộn mằn điều mơ ước
Anh gửi vào trang thơ.


Anh gửi hồn vào gió
Gió bay đi vô tình
Anh gửi  hồn vào cỏ
Cỏ thì thào rung rinh.


Anh gửi hồn vào em
Giọt lệ sầu nồng ấm
Trao nụ hôn say đắm
Tan trong nhau một chiều.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét