Giao mùa
Đừng phai dần nữa hạ ơi
Bằng lăng còn tím cả trời suy tư
Phượng hồng mải thắp lửa bùa
Heo may chạm phút giao mùa rưng rưng...
Va vào khoảng nhớ không tên
Phút bình yên bỗng bừng lên lửa tình
Nồng nàn một giấc nguyên trinh
Mơ màng ta với một mình ta thôi
Đừng phai dần nữa hạ ơi
Để hoa cỏ khát nỗi đời không nhau.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét