Thứ Bảy, 31 tháng 12, 2011

thơ tình

                Đêm nghe lá rụng

Xạc sào lá rụng vườn sau
Nhẹ như hơi...chạm niềm đau thân cành
Tan vào đất để mà xanh
Thoảng làm chồi búp, thoảng thành hư vô.


            Ghi ở nghĩa trang

Về đây kề kết bên nhau
Buồn vui với cỏ, xanh màu cỏ xanh
Lặng nhìn thế sự đua tranh
Ngộ ra hư tĩnh đã thành hư vô.

              Lời của cây

Cội cằn bám đá mà xanh
Vừa ngay thẳng đấy đã thành cong queo
Thôi thì thời thế phải theo
Bằng không cứ đứng mà reo một mình.

             Trước gương

Soi gương mình bỗng giật mình
Thoắt đà nay tóc đã thành sương sa
Đời người nhanh tựa đời hoa
Lòng tôi thu đã vào, ra lối nào ?

                Vào thu

Trăng buông tơ sáng nhạt nhòa
Lả lơi gió uốn, la đà liễu bơi
Ngập tràn sông ánh sao rơi
Không gian huyền ảo đất trời vào thu.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét