Mùa hoa sữa
Biết một ngày anh sẽ xa em
Bỏ lại cánh bằng lăng dỗi hờn bên khung trời nức nở
Chiếu se lạnh heo may về gọi cửa
Em không buồn khi anh đang thổn thức cùng ai.
Biết một ngày trời rực rỡ ban mai
Em không đơn côi khi anh kề vai người khác
Chỉ lặng lẽ nhìn cánh bèo phiêu lạc
Hoa sữa hững hờ phảng phất mùa thơm.
Mặc bên trời sự trống vắng cô đơn
Bông hoa nào rơi như nhưng tàn lửa đỏ
Phút dại khờ là phút giây lầm lỡ
Anh có buồn nhìn khói phía hoàng hôn ?
Dẫu biết mình ngày một lớn khôn
Mà trước anh em luôn khờ dại
Con nước vô tình trôi theo dòng...trôi mãi
Để bông cúc hữu tình vàng võ cả triền đê
Nhưng em không tiếc và không hề hối hận
Vì có tình xưa tự đưa lối em về...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét