Thứ Bảy, 31 tháng 12, 2011

thơ tình

                       hoài niệm

Con lại về thăm khu Chùa Vối quê ta
Nơi không còn một bóng cây râm mát
Giữa hoang tàn khô lời chim ca hát
Lặng thầm những lăng mộ xa...

Trở về thăm nơi con đã sinh ra
Chỉ nghe tiếng gió hú trong những chiều mê mải
Cuốc kêu dồn phía bờ xa khắc khoải
mà nghẹn tim mình lã chã nhịp mõ rơi.

Con đi về phía bờ sông...
Nơi Cha nằm lòng thầm gọi...
Cha ơi !
Nén hương gầy nghi ngút niềm nhung nhớ
Lúa thì thầm như lời người nức nở
Lòng nghẹn ngào nỗi nhớ khôn nguôi

Dưới tầng sâu Cha ơi
Có nên xóm nên đời ?
Có nhộn nhịp như trên trần thế ?
Có ồn ã ngày mưa dông bão bể...
Có tiếng ru sông bên lở, bên bồi ?

Giữa chốn hoang vu lòng con bồi hồi
Thả hồn mình trong cõi mênh mang
Trong choáng ngợp của giàu sang mộ chí...
Ai khốn khó ai cuộc đời dâu bể
Ai cao sang oai vệ ở đời
Về chốn này an hưởng thảnh thơi
Có đoàn viên trong tình đồng loại ?

Đất Chùa làng vẫn còn đây mãi mãi
Đất tâm linh níu kéo hồn người
Vẫn nồng nàn như hương ấm vành nôi
Mà rừng rực một trời thương nhớ...

Những nén hương như lửa lòng cháy đỏ
Trên mộ Cha
Trên đất Chùa làng
Cháy mãi không thôi
Cháy mãi khôn nguôi
Cha ơi !
Chan chứa lòng con...
Hoài niệm...

..

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét