Thứ Bảy, 31 tháng 12, 2011

thơ tình

                  Tặng Xuân Đam

Rượu, thơ pha lệ nồng nàn
Tình xuân lảo đảo thơ tràn chén xuân

Nỗi đời trong chén trầm luân
Sầu miên trĩu nặng bao lần long đong...

Ai mang tình cũ ra hong
Để hồn ai chết say trong đời này...

Chiều tà lãng đãng mây bay
Bên sông nhành cúc úa gầy bờ hoang

Hòa vào chén nỗi mênh mang
Nén trong lòng cái màu vàng sắc dưa

Tình đời cay chát mặn chua
Vứt thương, bỏ tiếc đu đưa tháng ngày

Chén nồng rượu lạnh ai say
Ai vô tư đổi tháng ngày chơi vơi

Nhục, vinh trong một khoảng trời
Mỗi câu thơ một mảnh đời buồn thương

Con chim lẻ bạn lạc đường
Cúc cu gọi bạn dặm trường...cúc cu...

thơ tình

                Đêm nghe lá rụng

Xạc sào lá rụng vườn sau
Nhẹ như hơi...chạm niềm đau thân cành
Tan vào đất để mà xanh
Thoảng làm chồi búp, thoảng thành hư vô.


            Ghi ở nghĩa trang

Về đây kề kết bên nhau
Buồn vui với cỏ, xanh màu cỏ xanh
Lặng nhìn thế sự đua tranh
Ngộ ra hư tĩnh đã thành hư vô.

              Lời của cây

Cội cằn bám đá mà xanh
Vừa ngay thẳng đấy đã thành cong queo
Thôi thì thời thế phải theo
Bằng không cứ đứng mà reo một mình.

             Trước gương

Soi gương mình bỗng giật mình
Thoắt đà nay tóc đã thành sương sa
Đời người nhanh tựa đời hoa
Lòng tôi thu đã vào, ra lối nào ?

                Vào thu

Trăng buông tơ sáng nhạt nhòa
Lả lơi gió uốn, la đà liễu bơi
Ngập tràn sông ánh sao rơi
Không gian huyền ảo đất trời vào thu.

thơ tình

                       hoài niệm

Con lại về thăm khu Chùa Vối quê ta
Nơi không còn một bóng cây râm mát
Giữa hoang tàn khô lời chim ca hát
Lặng thầm những lăng mộ xa...

Trở về thăm nơi con đã sinh ra
Chỉ nghe tiếng gió hú trong những chiều mê mải
Cuốc kêu dồn phía bờ xa khắc khoải
mà nghẹn tim mình lã chã nhịp mõ rơi.

Con đi về phía bờ sông...
Nơi Cha nằm lòng thầm gọi...
Cha ơi !
Nén hương gầy nghi ngút niềm nhung nhớ
Lúa thì thầm như lời người nức nở
Lòng nghẹn ngào nỗi nhớ khôn nguôi

Dưới tầng sâu Cha ơi
Có nên xóm nên đời ?
Có nhộn nhịp như trên trần thế ?
Có ồn ã ngày mưa dông bão bể...
Có tiếng ru sông bên lở, bên bồi ?

Giữa chốn hoang vu lòng con bồi hồi
Thả hồn mình trong cõi mênh mang
Trong choáng ngợp của giàu sang mộ chí...
Ai khốn khó ai cuộc đời dâu bể
Ai cao sang oai vệ ở đời
Về chốn này an hưởng thảnh thơi
Có đoàn viên trong tình đồng loại ?

Đất Chùa làng vẫn còn đây mãi mãi
Đất tâm linh níu kéo hồn người
Vẫn nồng nàn như hương ấm vành nôi
Mà rừng rực một trời thương nhớ...

Những nén hương như lửa lòng cháy đỏ
Trên mộ Cha
Trên đất Chùa làng
Cháy mãi không thôi
Cháy mãi khôn nguôi
Cha ơi !
Chan chứa lòng con...
Hoài niệm...

..

thơ tình cho em

                     Mùa hoa sữa

Biết một ngày anh sẽ xa em
Bỏ lại cánh bằng lăng dỗi hờn bên khung trời nức nở
Chiếu se lạnh heo may về gọi cửa
Em không buồn khi anh đang thổn thức cùng ai.

Biết một ngày trời rực rỡ ban mai
Em không đơn côi khi anh kề vai người khác
Chỉ lặng lẽ nhìn cánh bèo phiêu lạc
Hoa sữa hững hờ phảng phất mùa thơm.

Mặc bên trời sự trống vắng cô đơn
Bông hoa nào rơi như nhưng tàn lửa đỏ
Phút dại khờ là phút giây lầm lỡ
Anh có buồn nhìn khói phía hoàng hôn ?

Dẫu biết mình ngày một lớn khôn
Mà trước anh em luôn khờ dại
Con nước vô tình trôi theo dòng...trôi mãi
Để bông cúc hữu tình vàng võ cả triền đê

Nhưng em không tiếc và không hề hối hận
Vì có tình xưa tự đưa lối em về...