Đó rách ngáng chỗ
Ô kìa ngài vẫn ngồi đây
Đó rách ngáng khúc sông này...lạnh không ?
Dòng đời trong- đục mênh mông
Tép tôm cua ốc chắc không còn nhiều
Kiếp nhân sinh buổi xế chiều
Chỉ mong tránh được những điều thị phi
Lặng nghe sông nói... thầm thì
Về đi, lạnh lắm, về đi...muộn rồi
Dại- khôn, khôn- dại ở đời
Bóng câu qua cửa, kiếp người phù sinh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét