Chuyện Ba người
Thêm một đời đã khổ
Bớt một đời khổ hơn
Bên kia bờ năm tháng
Ai vui, ai tủi hờn
Một bông hoa hé mở
Một bông hoa lụi tàn
Một tình yêu chớm nở
Một mảnh đời nát tan
Những kiếp người đa đoan
Những sợi tình dăng mắc
Những đời mây phiêu lãng
Cứ lang thang về trời
Đến được kiếp làm người
Từ trăm ngàn viên sỏi
Lại trở về cát bụi
Trong luân thường người ơi !
Thêm một đời đã khổ
Bớt một càng chơi vơi...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét