THÔI ĐÀNH
Thôi đành chờ lúc về hưu
Buồn vui ta thả cánh diều nhẹ bay
Hư mà thực, tỉnh mà say
Ngửa bàn tay trắng bàn tay thói đời.
Bỏ hào quang phía cao trời
Ta về hát với cỏ lời vu vơ
Bao giờ cho đến ngày xưa
Con đường rơm rạ, cơn mưa ngày hè.